Chọn ai, về phe ai khi vợ và mẹ đẻ mình triền miên xung đột, mỗi người đều muốn mình ưu tiên nhu cầu/lợi ích của họ? ![]()
Dễ ợt, và câu trả lời tất nhiên không phải là “chọn cả 2”. Người bạn cần chọn – suốt đời, 100%, trong mọi thứ – chỉ có 1.
Người đó, là vợ bạn.
Là người quan trọng thứ nhì trong đời bạn, sau chính bạn.
Là người đồng hành DUY NHẤT cùng bạn trên đường đời: sẻ chia, trợ lực, nâng đỡ trong khốn khó lẫn an vui.
Nếu bạn nhớ chọn chính mình – chọn điều tốt nhất cho bản thân, bạn sẽ luôn chọn đối tác. Chọn ưu tiên mong muốn/nhu cầu/lợi ích của họ. Nhìn vấn đề từ phía họ. Không hy sinh họ cho bất kể điều gì.
Chọn cùng phe họ, hiển nhiên và tự động, chừng nào còn là 1 cặp – 1 team.
Một lựa chọn quá giản đơn, nhưng vì sao bạn không làm nổi?
1/ VÌ BẠN NGHĨ CÓ THỂ “CHỌN CẢ 2”
“2 người đều quan trọng, tôi không thể đứng về phía ai, làm tổn thương ai. Sẽ có cách dung hoà để cả 2 chung sống hạnh phúc.”
Nếu bạn nghĩ thế thì bạn vui tính vl. Cái mùa Xuân dung hoà chung sống ấy có thể xảy ra thì nó đã tự xảy ra, và bạn đã không phải mò vào bài này mà đọc.
Bạn không-bao-giờ làm được 2 con người ghét nhau thành khoái nhau. Bản thân mong muốn điều chỉnh cảm xúc bất kì ai đã là thao túng. Những nỗ lực thao túng chỉ khiến mẹ lẫn vợ bạn khó chịu (họ có não). Họ sẽ phản kháng bạn, và càng ngứa mắt nhau.
“Chọn cả 2” cũng là tư duy đỉnh cao vô trách nhiệm. Mọi vấn đề, trong mọi mặt đời sống, đều chỉ vận hành thông suốt khi bạn có rõ thứ tự ưu tiên. Không muốn làm tổn thương ai là cách chắc chắn nhất để tất cả tổn thương, bao gồm bạn.
Và lúc duy nhất bạn có quyền chọn tất, là lúc đi giày.
2/ VÌ VỢ CÓ THỂ BỎ MÌNH, MẸ THÌ KHÔNG?
“Mẹ là máu mủ, vợ là người ngoài”. Máu mủ không bao giờ phản bội, người ngoài có thể quay lưng.
Nghe khá ưng, nhưng từ đầu đã nghi đối tác phản bội hãm hại mình thì kết đôi làm chi rứa? Rước 1 “người ngoài” về rồi thường trực đề phòng họ xiên vào gáy, thì ở 1 mình cụ đi cho toà đỡ điếc tai.
Chính tư duy đề phòng đối tác mới tạo nên 1 người-vợ-không-cùng-phe, 1 người vợ đáng để bạn đề phòng. Bằng việc không đặt tuyệt đối lòng tin, bạn tự đẩy họ vào phe đối diện, cô lập cả 2, và tự đọc lời tiên tri cho 1 mối quan hệ bất hạnh.
Chưa kể, dù hôn nhân/tình yêu có kết thúc, bạn cũng không bao giờ thiệt thòi hay phí phạm vì đã luôn chọn đối tác mình. Vì khi người-đồng-hành-duy-nhất của bạn hạnh phúc/phát triển, những giá trị họ đem lại chỉ có khiến mọi mặt đời bạn đi lên. So với nếu bạn sống 1 mình, hoặc sống-cùng-nhưng-không-cùng-team-họ.
3/ VÌ KHÔNG THỂ NGƯỢC ĐÃI MẸ?
“Con không đặt mẹ làm ưu tiên là con bất hiếu”. Tôi không chắc câu đó đúng đến đâu, nhưng điều sau đây thì tôi chắc:
Mẹ bắt con ưu tiên mình là mẹ độc hại.
Vì tình yêu thương thực sự, là để con rời bỏ mình. Cho phép nó có cuộc đời riêng, để nó chọn điều tốt nhất cho nó – đồng nghĩa điều tốt nhất cho đối tác nó. Không bắt nó chịu trách nhiệm cho bất kì mong cầu, thiếu thốn, khổ đau nào của bản thân.
Bạn đã đến với thế giới bằng tình yêu, không phải tờ giấy nợ. Nghĩa vụ ưu tiên/chọn mẹ bạn không bao giờ là của bạn. Mà là của đối tác của bà.
Chính những người-vợ-không-được-chồng-chọn, mới trở thành những người mẹ bắt con chọn mình.
Chính người vợ bạn không chọn hôm nay, sau này sẽ dồn bất mãn tổn thương lên con bạn.
Dù cố nhiên, “chọn” không phải là nuông chiều dung túng. Cũng không phải rủ nhau đối địch ai. Nó chỉ có nghĩa rằng trước mọi xung đột về con người hay giá trị, bạn cần nhớ: bạn và đối tác mặc định cùng team.
Cùng team thì không để nhau tổn thất. Cùng team thì cần giao tiếp 100% chân thành/tin tưởng, biết điều gì tốt cho mỗi người, để xác định mục đích/hướng đi chung.
Bởi mẹ đã trao cho bạn cuộc đời, nhưng vợ mới là người cùng bạn sống nó.
Bảo vệ cô ấy, là bảo vệ chính đời mình.
#CLGT
P/S: Nhằm diễn đạt ngắn gọn, bài này chỉ viết về xử lí xung đột giữa vợ và bố mẹ, nhưng các luận điểm cũng hoàn toàn áp dụng được với vấn đề giữa chồng – bố mẹ. Độc giả mọi giới đều có thể đọc.
Source: https://www.facebook.com/photo/?fbid=122221046384165024&set=a.122131005728165024





