Câu hỏi này tôi nhận suốt ngày, từ các bạn F.A mãn tính, cả đời không thấy ai yêu, có yêu cũng không mối nào lâu dài tử tế. Thương các bạn thật nhiều.
Nhưng đm xin các bạn ngưng hoang tưởng.
Câu này tôi nói mãi: thế giới 8 tỷ người làm chó có chuyện không ai yêu nổi bạn. Bạn không đặc biệt vậy đâu sử thi hoá đời mình ít thôi.
Yêu và được yêu là tính năng cơ bản/tự động nhất của con người rồi. Nếu có thứ thật sự khó để yêu, thì thứ đó không phải bạn.
Mà là lớp-vỏ-phòng-vệ của bạn cơ.
Lớp vỏ đó là tập hợp tất cả các cơ chế phản ứng bạn đã tự cài đặt để sống qua được những chấn thương – từ tuổi thơ hoặc các mối quan hệ cũ. Chúng mới là thứ biến bạn thành dị dạng đíu ai yêu.
Chẳng hạn, ngày bé bạn từng xin người lớn mua cho thứ gì đó, nhưng bị khước từ và chửi mắng nặng nề. Với đứa trẻ thì trải nghiệm ấy vừa là một nỗi đau, vừa đe doạ tính mạng (người nuôi dưỡng từ chối và ghét bỏ nó).
Để có thể sống tiếp, đứa trẻ – bạn – đã tự cài đặt một cơ chế sinh tồn: không bao giờ đòi hỏi/nói ra thứ mình muốn, để tránh nỗi đau bị từ chối và ghét bỏ.
Cơ chế đó theo bạn lớn lên, giúp bạn yên tâm sống. Nó thành lớp vỏ bảo vệ bạn. Bảo vệ hết sức tận tâm dù bạn đã không còn cần bảo vệ nữa.
Bởi đứa trẻ ngày xưa xa rồi. Những người lớn khước từ bạn ngày xưa cũng đi rồi. Quanh bạn giờ là cả núi người yêu thương, sẵn sàng nghe và đáp ứng điều bạn muốn. Chỉ chờ bạn mở lời.
Nhưng bạn đéo, bạn ơi.
Cái cơ chế kia chặn đứng bạn thành thật nói thứ mình cần. Thay vào đó bạn im im, “anh yêu tôi thì phải tự hiểu”. Hoặc thì bạn bóng gió, ỡm ờ, nguỵ trang mong muốn mình dưới đủ kiểu lời nói/hành vi thao túng đối phương.
Rồi hỏi sao nhìn quanh toàn dép.
Thứ người khác sẵn sàng yêu, là con người thật của bạn. Chứ không ai yêu nổi lớp vỏ kia. Nó đã ra đời để giúp bạn sinh tồn, nhưng chính nó giờ đây bọc kín che lấp con người bạn – con người với những phẩm chất/mong muốn chân thật tốt lành.
Và ngay cả khi có ai nhận ra con người đó, thì tình yêu từ họ cũng bị chặn đứng/ngược đãi bởi lớp vỏ kia, không cách nào chạm đến bạn.
Nên thay vì nghĩ mình độc lạ, lên đường lột vỏ đi thôi. Lột vỏ mà về làm người – đó chính là bản chất của Chữa Lành đấy.
Ai cũng nghĩ mình phải khoác thêm nhiều thứ, nhưng cởi bớt mới là cách để được yêu thương.
(cấm nghĩ bậy)
https://www.facebook.com/photo/?fbid=122174501054165024&set=a.122131005728165024